Tôi đã sai khi vội vàng tin tưởng và trao sự trong trắng của mình, nhưng cuối cùng lại phát hiện là sai lầm và đã trao nhầm người.

Tôi là nữ, 27 tuổi, ngoại hình bình thường không có gì nổi bật, gia đình bình thường, có công việc với mức lương khoảng tám triệu đồng. Một năm trước, tôi quen bạn trai, là đồng nghiệp cùng công ty cũ, lớn hơn tôi hai tuổi. Sau khi tôi nghỉ việc, cả hai bắt đầu quen nhau. Lúc đầu anh tỏ ra rất tử tế và ấm áp, suy nghĩ chín chắn nên tôi thấy an tâm. Lúc mới quen, chúng tôi thỉnh thoảng có cãi nhau, anh luôn nhường nhịn và xin lỗi. Những lúc tôi bệnh, anh hỏi thăm, mua thuốc và đồ ăn cho tôi, cuối ngày nhắn tin hỏi han ân cần. Chúng tôi không thường xuyên hẹn hò, chỉ gặp nhau và đi ăn vào ngày kỷ niệm hàng tháng, có khi ra quán ăn, có khi chỉ ra bờ kè ngồi hóng gió và nói chuyện.Từ lúc quen nhau đến giờ, anh biết tôi thích hoa nhưng chỉ tặng đúng một bông hoa duy nhất và chỉ một lần đó. Tôi khá buồn vì điều đó nhưng nghĩ kinh tế khó khăn và anh cũng đang thất nghiệp nên tôi cũng không đòi hỏi gì. Mọi chuyện vẫn bình thường, anh vẫn luôn tỏ ra yêu thương và nhường nhịn tôi như vậy cho đến khi tôi trao lần đầu tiên của mình cho anh. Từ sau lần đó, tôi bắt đầu nhận thấy sự thay đổi, là do tôi quá nhạy cảm hay thực tế anh thay đổi thật. Chúng tôi cãi nhau, anh hay nói là tôi không yêu anh. Tôi nói nếu không yêu thì tại sao lại trao trinh tiết cho anh. Anh nói “Chỉ có như vậy mà em nghĩ là yêu đó hả”. Tôi thấy bàng hoàng thật sự.

Những lần cãi nhau anh không còn nhường nhịn tôi nữa, thay vào đó là vô số lần “tùy em”, “muốn sao thì muốn”, “mệt mỏi rồi”, “muốn chia tay thì chia tay, muốn im lặng thì im lặng”. Tôi đọc đâu đó là khi một người con trai yêu bạn, họ sẽ không nói những câu như vậy với bạn và tôi bắt đầu nghĩ là anh ta có thật sự yêu tôi hay chỉ là muốn quan hệ với tôi, và khi đạt được rồi thì muốn vứt bỏ. Anh ta bắt đầu hay hứa và chẳng thực hiện. Hứa mua cho tôi nhưng không mua, hứa sẽ thay đổi nhưng chẳng thực hiện. Chúng tôi hứa là mỗi khi có mâu thuẫn sẽ giải quyết ngay, không im lặng, không chiến tranh lạnh nhưng mâu thuẫn xảy ra, anh ta im lặng, tỏ ra bất cần, đã hai lần bỏ tôi ngoài đường một mình lúc tối rồi chạy về trước.

Mối quan hệ của chúng tôi cứ như vậy, không mặn cũng chẳng quá nhạt. Tôi không theo đạo gì, nhưng gần đây hay xem các video Phật pháp nói về tà dâm, nhận thấy hành vi của mình là không đúng nên tôi đã nói với anh ta sau này sẽ không quan hệ nữa. Anh ta nổi quạo nói tôi tào lao, “đây là vấn đề sinh lý bình thường, 15-16 tuổi quan hệ bừa bãi thì chẳng sao, mình lớn rồi sợ cái gì”. Nhưng tôi vẫn kiên quyết với quan điểm của mình và thế là anh ta chốt hạ “tùy”, “muốn sao thì muốn” và im lặng.

Tôi hiểu chúng tôi lại chiến tranh lạnh rồi, nhưng lần này tôi không muốn giải quyết nữa. Tôi thật sự mệt mỏi và không muốn tiếp tục với con người như vậy nữa. Tôi thật sự hiểu ra, anh ta ở bên tôi chỉ muốn quan hệ tình dục và khi tôi không chấp nhận việc đó nữa, anh ta sẽ trở mặt giống như hiện tại vậy. Tôi đã sai khi vội vàng tin tưởng và trao sự trong trắng của mình, nhưng cuối cùng lại phát hiện là sai lầm và đã trao nhầm người. Cảm ơn mọi người vì đọc bài viết của tôi.


Hương Ngọc